16/07/2011 15:21 (GMT+7)
Âu Á giao thông, hoàn cầu đã thành như một cái nhà chung của anh em
trong nhân loại. Nhưng về phần riêng, chỉ có một mình xứ Tây Tạng là
không dự đến các việc tiếp xúc ở ngoài thôi, mà ở các nước cũng không có
một người nào được vào đến kinh thành Lhassa, là nơi phòng vệ rất nghiêm
và là nơi trung tâm của nền Phật giáo hiện thời. Đạo lý của Phật tổ hiện
nay dồn về xứ Tây Tạng với những kinh điển cao siêu, với những nhà chùa
tráng lệ, với những vị sư đắc đạo hiện tiền. |
16/07/2011 14:53 (GMT+7)
Văn minh nhà Phật đã làm cho tỏ rạng các nước phương Đông. Ta dầu quên
nhưng sử sách vẫn còn. Sử sách dầu nát, nhưng những đền đài mỹ thuật ở
Ấn Độ, Trung Hoa, Nhật Bản, Triều Tiên... cũng hãy còn. Đó là những bằng
chứng rất rõ ràng vậy! Nay ta chớ bôn ba đi tìm đây đó mà không khỏi
lầm to. Chỉ cần ngoảnh lại góc trời Đông Á thì tức thấy ánh sáng thật
của ta, cũng như ta ngó thẳng vào tâm là thấy Phật, việc gì phải tìm
kiếm đâu xa? |
16/07/2011 14:36 (GMT+7)
Trên thế giới ngày nay có rất nhiều sách vở nói về các vấn đề huyền
linh, và việc sưu tầm sự thật về những bậc chân sư siêu việt làm cho tôi
cảm thấy một sự khích lệ tinh thần để trình bày kinh nghiệm của riêng
tôi về những đấng chân sư của phương Đông. Trong những chương sách này, tôi không có ý định mô tả một tín ngưỡng
hay tôn giáo nào. Tôi chỉ đưa ra một tóm lược những kinh nghiệm cá nhân
về các đấng chân sư, để trình bày những chân lý căn bản quan trọng nhất
trong giáo lý của các ngài. |
16/07/2011 14:35 (GMT+7)
Những năm gần đây, có một dấu hiệu rất đáng mừng là các tác
phẩm Phật học đã xuất hiện ngày càng nhiều và hết sức phong phú, từ
những trước tác của các vị đại sư cho đến các bản dịch giáo pháp từ Anh
ngữ, Hán ngữ; từ những bài giảng dành cho người sơ cơ đến những tác phẩm
nghiên cứu Phật học chuyên sâu; từ các sách giảng luận về Tịnh độ,
Thiền tông cho đến Mật tông đều có đủ và thường xuyên gia tăng số lượng.
Vì thế, người Phật tử đã không còn phải khó khăn trong việc tìm kiếm và
chọn lựa món ăn tinh thần thích hợp với mình. |
16/07/2011 14:35 (GMT+7)
Chân lý chỉ có một, nhưng mỗi người đến với chân lý bằng một con đường
khác nhau. Dù bằng con đường nào đi nữa thì đó cũng là hạnh phúc lớn
nhất trong cuộc đời khi may mắn tìm được giữa đêm đen một ngọn đuốc soi
đường. Con rùa mù gặp được bộng cây đã khó, nhưng người sinh ra gặp được
Phật pháp còn khó hơn. Muôn nghìn lần tri ân Phật, tri ân thầy tổ, tri
ân bạn bè đồng đạo, tri ân cả cuộc đời thăng trầm của tôi, đã dắt dìu
tôi đi qua những chặng đường dài. |
16/07/2011 14:27 (GMT+7)
Sách xưa có câu: Văn chương là phương tiện để ghi chép đạo lý, cũng có
nghĩa là cỗ xe chở đạo. Lại có câu: Nói mà không có văn chương thì lưu
hành chẳng được xa. Vậy bất cứ tôn giáo nào cũng đều cần dùng văn chương
để gửi gắm, phát triển, và truyền bá đạo lý, làm cho đạo lý có thể lưu
lại ngàn đời, truyền xa ra ngoài muôn dặm. Ví như có một thắng cảnh kia,
chân ta chưa từng bước tới, mắt ta chưa được xem qua, có thể nhờ văn
chương của các tao nhân mặc khách miêu tả mà cảnh trí thanh lịch rực rỡ
đều như hiện ra trước mắt, chẳng khác gì ta đã từng đi đến tận nơi vậy. |
|