Thơ
Trần Lao
18/12/2008 16:18 (GMT+7)
Kích cỡ chữ:  Giảm Tăng

Cuộc đời chớp nhoáng có là bao,
Sanh tử, tử sanh ngỡ ngọt ngào.
Nghĩ ra mới biết mình đang mộng,
Chua xót can trường với ngán ngao.

Sao đời lắm kẻ vẫn khát khao,
Xanh, vàng, đỏ, trắng để tranh cao.
Ðâu biết rằng mình đang theo mộng,
Suốt đời chuốt lấy những lao xao.

Tan biến bao nhiêu mộng ảo huyền,
Thiên niên hay mãi đến vạn niên,
Thanh sắc bao giờ tìm lại được.
Có sá chi đâu bạc với tiền.

Ðâu người thế mạng cứu nhân sinh,
Góp phần ngăn chặn hoạn đao binh.
Thế giới đang đà cơn điên loạn,
Nghĩ thấu càng thương kẻ chiến chinh.

Trần lao thôi hãy, hãy mau xa,
Mãi sống trong trong mê tưởng hài hòa.
Ôi, bao kẻ đã đang ngụp lặn,
Sắc đẹp thời gian sẽ phai nhòa.

Oan trái từ lâu trả với vay,
Ta thời trả gấp buổi hôm nay.
Kiếp trước vì vô minh vướng lụy,
Nên chốn trần lao mãi ở đây

Ta giờ quyết chí tại hôm nay,
Chen lấn chi phường nửa tỉnh say.
Ðời là vậy, thói đời vẫn vậy,
Chất chứa đau buồn vạn đắng cay.

Giác Hiệp

» Ảnh đẹp
» Liên kết website
Search
» Từ điển Online
Từ cần tra:
Tra theo từ điển:
» Âm lịch