Ta muốn chìm sâu trong suy tư,
Hòa mình vào giữa chốn thái hư,
Nằm ngang vũ trụ ta la hét,
Và đọc vang trời mấy vần thư.
Ta bước lên mây lướt nhẹ nhàng,
khắp cùng vũ trụ bước lang thang.
Ồ này ta sẽ lao đi nữa.
Nhịp bước ta đi dội tiếng vang.
Trăng lặn, sao chìm đêm tối tăm,
Ðời ta thắm thoát có bao lăm.
Sao ta không hét điên cuồng khắp,
Quên hết đi rồi bao oái ăm.
Giác Hiệp-Uyên Ðại Hải