Gió thổi từng cơn lạnh hư không,
Khơi dậy trần gian cát bụi hồng.
Rơi vãi trên vai người khách lữ,
Chiếc lá vàng theo trận gió đông.
Mưa gió chiều nay gợi trong đầu:
Dòng đời trôi chảy mãi về đâu?
Ta giờ viễn xứ tìm bến Giác,
Ðèn sách quê người đêm thẳm sâu.
Giác Hiệp