
VĂN CẢM NIỆM
HÒA THƯỢNG THÍCH QUANG KHẢI
ĐẠO HIỆU VÔ TRỤ
XUẤT THẾ NĂM ĐINH MÃO (1927)
TRỤ THẾ 84 TUỔI
VIÊN TỊCH NGÀY 10.8.CANH DẦN
TỨC 17.9.2010
LÚC 12H50 TẠI TP. HỒ CHÍ MINH
Than ôi!
Trời đất ngậm ngùi ướt lệ tang
Bóng thiền mờ khuất áo mây vàng
Tổ Đình Vĩnh Nghiêm sầu ly biệt
Chim hót đầu cành tiếng thở than
Nhớ giác linh xưa,
Quê quán cổ xưa vùng Hoài Đức bên con sông Hồng thơ mộng trôi chảy ngàn năm;
Dòng dõi gia phong đất Trạm Trôi mờ bóng núi Thầy gợi nhớ nguy nga bao thuở.
Bản tính người Đạo Hạnh
Nếp nhà cảnh nho gia
Tuổi ấu thơ chăm học từng câu sách Khổng
Nhưng cảm nhận đời sao ảo mộng;
Bậc nam nhi vui tụng mỗi dòng Kinh Phật
Mới nuôi chí đạo rằng sắc không.
Bởi thế, buổi đẹp trời, từ biệt mẹ cha yêu dấu bên song cửa cảm ân trời biển;
Cho nên, ngày không quên, đảnh lễ sư cụ Linh Bảo chùa làng quê mở lòng từ bi.
Giang Xá ngày đó hoa nở đẹp
Tuổi xanh năm xưa lòng hồn nhiên
Rồi dòng thời gian trôi đi
Cho đường học đạo thanh thản.
Kìa, đất Hà Nội cao sang, một chín ba chín, nhân duyên đến, khăn gói đảnh lễ thờ làm nghiệp sư – Tổ Tố Liên – Bậc thầy lớn cả nước;
Đây, xứ Thăng Long vinh dự, một chín bốn bảy, tâm cơ đủ, vui mừng đăng đàn thọ trì Đại giới – Chùa Quán Sứ – chốn Phật học lừng danh.
Trời có nói gì đâu,
Bốn mùa cứ thay đổi.
Sau này, do Phật giáo phong trào, một chín bốn chín, bạch Tổ, vào Huế tham học luật luận nơi Báo Quốc học đường, gặp lại bạn cũ, nói chuyện Phật pháp tương lai;
Tiếp đến, bởi chí cả hạnh nguyện, một chín năm tư, xa thầy, xuống Nam ghé chân kinh kệ chốn Phổ Quang thiền tự, hội họp tăng già, bàn về hành đạo cần phải.
Lúc này, thật là câu ‘Hồ mã tê Bắc phong’
Giờ đây, tạm dịch nghĩa ‘ngựa Hồ nhớ gió Bắc’.
Từ đó, theo nguyện đầu đà, vân du khất sĩ, lúc Viên Giác, lúc Giác Hoa, lúc Nhà Bè, sớm mỏ chiều kinh, dạy người nói pháp, lòng như mây trôi!
Cứ thế, vẫn hạnh ẩn tu, phong cách khách tăng, khi Giác Minh, khi An Lạc, khi Quan Âm, vào thiền ra quán, ôn cố tri tân, hồn tợ sen ngát.
Núi xanh xưa xanh lại
Con trâu thiền rong chơi.
Bởi, có lúc tâm sự năm canh, muốn diễn ý – thơ ngôn chí – trao cho đời qua thi tập ‘Chùa Hương’, ‘Trường ca từ phụ’, ‘Mới thật yên lòng’.
Vẫn, những khi yên tĩnh lục thời, cần quán niệm nghĩa – Vô trụ tâm – vui dòng đạo với kinh Kim Cương, Pháp Hoa tam muội, hồi hướng tịnh độ.
Rồi thì,
Một ngày vào thu
An nhiên thị tịch
Tăng tục rơi lệ
Cỏ cây bi thương
Giờ đây,
Thiền thất tịch mịch
Bóng thầy còn đâu;
Có bài thơ điếu rằng :
Tiếc thương Từ Phụ chân tâm
Vẫy tay vĩnh biệt trầm luân sự đời
Nghĩa tình thôi thế là thôi
Sen hồng nở đón bên trời tây phương.
Nam mô chơn như tháp ma ha tỳ khiêu pháp húy Thích Quang Khải đạo hiệu Vô Trụ Hòa Thượng giác linh thuyền tọa hạ thùy từ chứng giám.
13.8.Canh Dần – 2010