Con đường của Đức Phật luôn nhắc nhở chúng ta cố tránh sự suy đoán cũng như tạo dựng ra những khái niệm, vì đấy là những gì thường hay đánh lừa mọi người khiến cho chúng ta dễ bị lạc hướng trong cuộc hành trình đưa đến Giác Ngộ. Cũng thế, nếu quan trọng hóa một cách quá đáng sự khác biệt giữa các học phái thì điều này sẽ khiến cho chúng ta dễ bị rơi vào sự sai lầm.
Thiết nghĩ, chúng ta đang sống trong vũ trụ này, một vũ trụ
vô cùng huyền diệu và mầu nhiệm với quy luật nhân quả nghiệp báo thật
khách quan và công bằng. Thân, khẩu, ý thiện thì gặt hái điều thiện, và
ngược lại.
Tất
cả mọi hiện tượng đều tương liên với nhau và biến đổi, không có một sự gián đoạn
hay ngưng nghỉ nào, không có gì bớt đi cũng không có gì thêm vào, chỉ có nguyên
nhân này sinh ra hậu quả kia, rồi hậu quả kia lại tạo ra nguyên nhân khác. Đó là cái
nhìn của Phật giáo đối với tất cả các hiện tượng trong vũ trụ cũng như đối với
sự sống và cái chết của từng cá thể.
Ý nghĩa Đại,
Tiểu-thừa và sự sai biệt giữa đôi bên, đã thường gây nhiều thắc mắc cho
người sơ cơ học Phật. Để giải thích phần nào mối hoài nghi ấy, trong
tiết thứ nhất thuộc bản chương đưa ra ba sự kiện: pháp môn, tế độ, quả
vị để lược bàn về quan điểm hơn kém của song phương.
“Tịnh” là thanh tịnh, thanh tịnh là đối
với nhiễm ô mà nói. Nếu là nhiễm ô thì không phải là thanh tịnh mà đã
thanh tịnh thì không bị nhiễm ô. Thế nào là thanh tịnh? Tức ba nghiệp
thân miệng ý thanh tịnh. Thế nào là không ô nhiễm? Tức ba nghiệp thân
miệng ý không tạo nghiệp ác, đó là không nhiễm ô.
Năm uẩn nếu ta nói với một từ khác thì Sắc là thể chất, Thọ là cảm tình,
cảm giác, Tưởng là tri giác là so sánh, Hành là chọn lựa, quyết định,
Thức là nhận thức. Hoặc nói cách khác, sắc là thể xác, thọ là tình cảm,
tưởng là lý trí, hành là ý chí, thức là nhận thức.
Trên lĩnh vực tín ngưỡng và văn hoá, bánh xe cũng là một biểu
tượng rất phổ biến trong các truyền thống tôn giáo tại nhiều châu lục
khác nhau. Đối với Đạo Phật, biểu tượng này đã trở thành một trong những
hình ảnh tiêu biểu, thiêng liêng, và có ý nghĩa nhất cho sự hiện hữu
cũng như sứ mạng của truyền thống tâm linh này đối với nhân loại trong
hơn hai ngàn năm qua.
Ba tạng là: Tu đa la tạng (Sutra Pitaka), Tỳ nại da tạng (Vinaya Pitaka), A tỳ đạt ma tạng (Abhidharma Pitaka). Chữ A tỳ đạt ma luận thường để chỉ các luận thư của các bộ phái, chứ không dùng cho các luận thư Ðại thừa. Abhidharma, Trung Hoa dịch âm là A tỳ đàm, A tỳ đạt ma, và dịch nghĩa là Vô tỷ pháp, Thắng pháp, Ðối pháp.
Theo một số tài liệu của Phật giáo, lửa tam muội là hiện
tượng sinh nhiệt trong cơ thể, nhiệt độ có thể lên đến cực cao. Khoa học
cũng đã lý giải hiện tượng này dưới cái tên năng lượng hoặc điện từ.
Sinh tử là vấn đề ai cũng phải trải qua nhưng không phải ai
cũng có thể hiểu rõ bản chất của nó. Đứng trên quan điểm nhị nguyên,
sinh tử được cho là hai thái cực trái ngược nhau và do đó nhân loại luôn
tìm cách kéo dài sự sống mà lý tưởng của nó là trường sinh bất tử.
Các tin đã đăng: