Chúng ta thương nhưng thực sự ít ai biết được bản chất của
tình thương. Nếu biết thực tập chánh niệm và quán chiếu, thì chúng ta sẽ
có cơ hội nhiều hơn để hiểu biết và chuyển hóa bản chất của tình thương
trong ta.
Đại sư Ngẫu ích lại nói với chúng ta: công đức danh hiệu không thể
nghĩ bàn. Danh hiệu này chính là đức hiệu trong tự tánh của chúng ta vốn
sẳn đầy đủ. Trong phần trước đã giới thiệu với các vị là “Tự tánh Di
Đà, duy tâm Tịnh Độ”, đây là nói về lý luận. Lý luận thấu triệt rồi thì
đối với phương pháp tu học pháp môn này sẽ không có hoài nghi, bạn sẽ
rất hoan hỉ, rất an vui mà nổ lực tu học.
Cũng
như giao tiếp ngoài xã hội, trong đạo Phật cũng có sự phân chia cấp bậc
để thuận lợi và phù hợp trong công cuộc truyền bá giáo pháp.
Ta tiến vào chú Đại Bi với một số tư liệu và tri thức hạn chế
để viết về nó, một bài chú lừng lẩy và có nhiều công năng hơn hết trong
tất cả mật chú của Phật giáo – một loại tu tập và giáo hóa bằng âm
thanh trong Phật giáo, chính xác hơn, một loại chân ngôn được cho là
siêu việt từ ngôn thuyết của đức Quán Thế Âm.
Hôm nay chúng tôi xin nói đề tài Ba điều căn bản của người tu Phật.
Vì chúng ta tu Phật phải biết thế nào là cội gốc, thế nào là ngọn ngành.
Ba điều này tôi căn cứ theo kinh Pháp Hoa, nhắc lại cho quí vị nhớ và
thực hành.
Có nhiều người nhận lầm học Phật, hiểu đôi điều về giáo lý
Ðức Phật là tu rồi, đây là một sai lầm lớn trong nhận thức, vì tu và học
là hai phạm trù khác nhau.
Trong thời gian này, chúng ta siêng năng đọc tụng kinh điển và ngồi yên quán sát lời dạy đó để ứng dụng trong cuộc sống. Lúc ấy chúng ta chỉ mới tu trong tâm. Phương tiện này giúp tâm ta thanh tịnh dễ dàng.
Nhìn thấy đề mục này chắc chắn mọi người sẽ nói rằng: “ lại ca điệu ca
cũ rích”. Vâng, đúng là điệu ca cũ rích, nhưng điệu cũ rích này nên ca
nhất định nên ca và phải thường xuyên ca...
Các tin đã đăng: