Khi đã đạt được nguyên lý Nhất Nguyên Tương Đối hay Vô Không Gian, Cái
còn lại là phải tiến hành làm cho Giác Trí Đang Là đó không thể sanh Tư
Tưởng vẩn vơ trong Tâm làm cho Tâm vẩn đục...
Chủ
thể gồm có lục căn: nhãn nhĩ tĩ thiệt thân và ý. Lục căn là căn để chủ
yếu tiếp xúc đối tượng ngoài và trong tâm, là nguồn gốc, là nhân khi có
điều kiện gặp đối tượng, sinh ra cảm giác...
Trước khi nhận thức được cứu cánh giáo lý của Phật Đà, điều căn bản là phải tìm hiểu, nhận diện rõ ràng đúng đắn Cái Tâm...
Tưởng đến thế giới bên kia hay cõi vô hình, con người thường có những
suy nghĩ mông lung, ảo tưởng và ngờ vực đắn đo không biết Có hay Không?
Dòng Tâm Thức luôn trôi chảy không có khởi điểm cũng như không có kết
thúc. Khi thanh lọc, dòng tâm thức ấy không còn vản đục, sự trong sáng
cũng vẫn hiện hữu trong Tâm Trí con người...
Khi đã đạt được nguyên lý Nhất Nguyên Tương Đối hay Vô Không Gian, Cái
còn lại là phải tiến hành làm cho Giác Trí Đang Là đó không thể sanh Tư
Tưởng vẩn vơ trong Tâm làm cho Tâm vẩn đục...
Cái Tâm là dòng tâm thức lưu chuyển từ đời nầy sang đời khác. Nó không
có khởi đầu cũng không có chấm dứt vì sự nhận thức không đến từ sự bất
động hay không có nguyên nhân...
Tánh Không, Duyên Khởi, Giả Danh, Trung Đạo là đạo lý Phủ định mà Bồ
Tát Long Thọ đã từng phổ cập từ xa xưa và Bồ Tát Vô Trước và Thế Thân
cũng dùng Duy Thức học xây dựng lý Duyên Khởi bằng khái niệm về ba Tự
Tính để nhận diện Thực Tính của sự vật...
Muốn đạt đến Giác Ngộ, tất phải dùng cái Trí, mà Trí là con đường tư duy soi sáng các Pháp...
Các tin đã đăng: