Nếu
con có thể dâng lên
Biếu
cho Mẹ quý Mẹ hiền kim cương
Đền
bù mỗi giọt lệ vương
Mẹ
thường than khóc vì thương con mình.
Nếu
con có được ngọc xanh
Để
mà dâng Mẹ đáp tình bấy lâu
Về
từng chân lý nhiệm mầu
Giúp
cho con thấy trước sau tỏ tường.
Nếu
con có được ngọc hồng
Để
mà dâng Mẹ thỏa lòng tri ân
Về
từng nỗi khổ vô ngần
Mẹ
thường phải chịu bao phần bi ai.
Nếu
con có được ngọc trai
Để
mà dâng mẹ một mai đáp đền
Về
lời Mẹ dạy khó quên
Khôn
ngoan, trí tuệ, lành hiền lắm thay.
Thời
mẹ ơi! Mẹ có ngay
Một
kho châu báu chất đầy biết bao
Đầy
lên tới tận trời cao
Long
lanh như mắt Mẹ nào khác chi
Mắt
thương yêu, mắt từ bi.
Nhưng
con chẳng có chút gì Mẹ ơi!
Không
kim cương, không ngọc trai
Chắc
là Mẹ đã rõ hoài lâu nay
Nên
con dâng Mẹ quà này
Quà
con quý giá lắm thay Mẹ à!
Đó
là lòng thật thiết tha,
Thành
tâm chăm sóc, mặn mà kính yêu.
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(chuyển ngữ)