Thơ
Buồn hoàng hôn
18/12/2008 17:35 (GMT+7)
Kích cỡ chữ:  Giảm Tăng

Ngàn dâu quyện ánh dương tà
Chuông chùa ngân vọng xa xa điểm hồi
Nắng vàng lẩn khuất ven đồi
Đàn chim lạc hướng ngậm ngùi tha hương!
Ven trời in đậm màn sương
Lòng quê man mác tình thương đậm đà!
Triền non chim bặt lời ca
Rừng xanh rũ lá cỏ hoa bùi ngùi!
Chim Hồng tung cánh cao vơì!
Hồn quê hương ở phương trời xa xăm!
Tình quê trĩu nặng đăm đăm
Nước non dường đã bao lần đổi thay?
Lá rừng nghiêng ngả tung bay
Hoa tan tác rụng trời mây đượm buồn!
Men chiều lớp lớp sầu tuôn
Bóng hoàng hôn với hoàng hôn não nùng!
Ngoài khơi sóng gợn muôn trùng
Con thuyền xa bến giữa dòng chơ vơ!
Trăng in đáy nước hững hờ
Khiến người lữ khách ngẩn ngơ nỗi niềm

Ngày nào trở lại cố đô?
Ôi, Thăng long rợp bóng cờ vinh quang
Muôn phương ánh đạo huy hoàng
Trên đường Giải thoát thênh thang tiến về
Nhạc lòng vang dội làng quê…

(Báo Đuốc Tuệ số 31, trang 13, năm 1964)
Thích Tuệ Hải

» Ảnh đẹp
» Liên kết website
Search
» Từ điển Online
Từ cần tra:
Tra theo từ điển:
» Âm lịch