Trên đồi nắng mẹ ôm con mẹ hát
Trên rừng thưa cha đi và cha đi…
Con nghe nắng mai hoài trong mắt mẹ
Con nghe rừng thưa mãi bước chân cha
Cỏ non ơi màu yêu thương mềm quá! …
Đó là lời tự sự trong ca khúc Màu yêu thương
của ĐĐ. Thích Giới Lực ( Nguyễn Đức Vân ) mà tôi vinh dự được nghe thầy
hát trong lúc đang trò chuyện với thầy tại một Thảo am trên đồi Phương
Bối ( Bảo Lộc ) – nơi thầy Giới Lực trú ngụ tu hành. Có thể nói, lần
gặp thầy là một ấn tượng khó phai nhất sau 20 năm gặp lại. 20 năm, một
khoảng thời gian không dài so với một quá trình lịch sử nhưng lại là
một ký ức của một thời “hành điệu” dưới mái chùa quê. Thuở ấy, tôi và
thầy Đức Vân ( tôi quen gọi thầy bằng tên tục danh ) thả bò ăn cỏ trên
khu đồi và cùng bi bo đọc tụng những bài kinh thuộc lòng. Thế mà, 20
năm sau tôi lại gặp một Đức Vân hồn nhiên, trong sáng và yêu đời, yêu
thiên nhiên đến lạ kỳ.
Nguyễn
Đức Vân vào chùa xuất gia năm 12 tuổi, được Bổn sư ban đạo hiệu Giới
Lực. Từ ấy, chốn thiền môn có thêm một người con của thơ ca để làm suối
nguồn êm dịu cho cuộc đời, cho chính bản thân mình. Ngày gặp lại thầy,
tôi thật sự bất ngờ khi biết thầy đã về núi ẩn tu suốt 10 năm nay và
được nghe thầy kể về nơi ẩn cư của mình: “Một am nhỏ xây bằng gạch
không tô vữa, xung quanh trồng toàn sim rừng và một vạt đồi bông bí
vàng. Đẹp nhất khi trăng về khiến hồn người dậy lên bao lời kinh, miệng
hát vang bao khúc ca và đôi chân lạc bước nẻo Niết Bàn cùng cây cỏ đẫm
sương vàng nhuộm bởi màu trăng”. Rồi thầy cất giọng hát vang: “ Hôm xưa
trên khu đồi, tôi hay chờ trăng lên, tôi đi như trẻ dại, hát ca với
riêng mình. Trăng xuống như huyền thoại, trăng ôm choàng mái đồi, trăng
ngân loang nơi nơi, tôi đi, đi lạc loài! … Ô kìa trăng xuống suối, suối
cuộn chở trăng theo, ô trăng ghì suối lại, hốt nắng ngàn bay đi!”. Ôi
đẹp làm sao! Lung linh làm sao trước tâm hồn một chàng tu sĩ khi bắt
gặp những gì của tự nhiên; của đất trời để rồi từ đó Thầy an trú trong
từng khoảng khắc của chánh niệm, hòa quyện vào thiên nhiên bằng những
lời kinh của tận đáy lòng. Vâng, cuộc sống tu hành của Nguyễn Đức Vân
là thế. Với Thầy thơ là kinh; thiên nhiên, cỏ cây, hoa lá… là chốn quê
thân thiết của cõi lòng: “Hôm nay tôi kiếm củi trong rừng, lạc mất
đường về chợt bỗng dưng sực nhớ rằng đây là rừng rú thẳm, là quê thân
thiết biết bao chừng. Là quê thân thiết biết bao chừng ! ( Người về )”
Thuở
nhỏ, Nguyễn Đức Vân thường theo cha vào rừng hái măng, nhặt củi… cần
mẫn ươm mầm từng cây thông trồng thành đồi Phương Bối, để rồi ngày nay
Phương Bối lại đón chào mọt tu sĩ áo nâu về gọi hồn cho bạt ngàn thông
xanh cùng những “cư dân” huyền hoặc thiền hành, ca hát. Và, cũng từ đó
sản sinh ra những tác phẩm thi ca mang đậm chất nhân văn, thiền vị. Các
tác phẩm thơ, nhạc của Nguyễn Đức Vân như : Đồi trăng Phương Bối; Người
đẹp; Cảm thức đêm sương; Vườn mẹ như mơ; Đứng giữa vườn hoa… được đánh
giá rất cao trong quá trình sáng tác văn học nghệ thuật. Nhà thơ Ý Nhi
nhận xét: “Con người và thiên nhiên trong thơ của Nguyễn Đức Vân đẹp và
mộng mị như được hiện ra sau bức rèm kỳ ảo”. Còn NSƯT Tạ Minh Tâm,
Trưởng khoa Thanh nhạc Nhạc viện TP.HCM cho biết: “Giai điệu trong âm
nhạc của Nguyễn Đức Vân như một lời kinh cầu. Không oán than nhưng lại
rất truyền cảm. Giai điệu và ca từ hòa quyện như đang bàng bạc về thiên
nhiên, tình yêu con người và cuộc sống. Tôi rất thích những ca khúc của
Thầy.”
Đầu tháng 11-2008, Thầy Đức Vân gọi điện cho tôi báo là vừa hoàn thành CD ca nhạc Màu yêu thương
được thực hiện bởi giọng ca Vân Khánh, Anh Bằng, Hồng Hạnh, Thanh Thúy,
Xuân Phú, Thanh Ngọc, NSƯT Tạ Minh Tâm và chính giọng ca của tác giả.
Các ca khúc Thanh thản, Đồi trăng Phương Bối, Người về, Đá núi, Vườn mẹ
như mơ, Đứng giữa đồi hoa, Tin Tưởng, Màu yêu thương thể hiện ở giai
điệu nhẹ nhàng, ca từ gần gũi với thiên nhiên, con người và mang đậm
chất Thiền, thực sự là món quà nhân dịp Xuân mới Kỷ Sửu mà Nguyễn Đức
Vân muốn chia sẻ đến với những ai đã và đang tìm về cội nguồn yêu
thương, tâm từ bi đối với muôn loài… CD do Saigon Vafaco phát hành,
hiện có bán tại các phòng phát hành kinh sách Phật giáo tại TP.HCM,
hoặc có thể liên hệ với chính tác giả qua số điện thoại: 0918 649 707.
Giang Phong
(vi tính: CS.Huỳnh Hoa)