Người ăn xin nói trên tên Aiam Cambhiranon, đến từ tỉnh Saraburi và đã ăn xin 34 năm qua. Mọi người có thể gặp người ăn xin hào phóng này tại chùa Wat Rai Khing ở quận Sam Phran, cách Bangkok 56 km, bất cứ lúc nào trong ngày.
Cách đây hơn 2500 năm về trước, tại nước Ấn Độ trong thành Savathi. Vào một thuở nọ Đức Phật ngự tại Jetavana (Kỳ Viên Tịnh Xá) - của ông trưởng giả Cấp Cô Độc. Khi ấy có hoàng hậu Mallik ā đến hầu đảnh lễ Đức Phật và thưa rằng:
Tôi nghĩ hẳn là mẹ tôi đã phải chịu
bao khó nhọc khi mang thai tôi. Lúc
đầu bà bị hành buồn nôn mỗi sáng, thời gian sau thì đi đứng trở nên
khó khăn. Mọi chuyển động đều đau
đớn và không thuận lợi. Nhưng mẹ
tôi đã chấp nhận cái khổ này vì bà tin rằng có điều gì đó rất
đáng công, và điều gì đó chính là tôi.
Ngày xưa, có một cậu bé ở với mẹ trong một túp lều ven rừng.
Ngày ngày cậu đi vào rừng hái củi bán để nuôi mẹ. Mẹ cậu ở nhà nấu cơm, vá áo,
chăm sóc những luống rau. Hai mẹ con sống nghèo nàn hẩm hút, nhưng không kém vẻ
đầm ấm, bởi vì tình thương của mẹ vốn đã là điều kiện cần và đủ cho một con
người.
Gần đến mùa Vu Lan. Trận bão gốc ở Phi
Luật Tân chỉ gởi về vài đám mây che chân trời buổi sớm. Gió hiu hiu lạnh song
nước biển lại có độ ấm đủ cho người tắm thoải mái trong không gian u ám của một
sớm mai dự báo có bão ở xa.
Đã làm người
trong thiên hạ ai không một lần thất bại. Nếu ta ngồi yên hay đứng lại một chỗ
thì không bao giờ vấp ngã, càng bước đi, càng dễ vấp ngã, nhưng nó không làm chết
đi những con người tài đức, mà chỉ là thử thách, tôi luyện thêm ý chí, lập trường
cho người có đức hạnh và tài ba.
Tôi
sẽ diễn giải ba trình độ làm thế nào để sống và chết một cách vui vẻ. Đầu tiên, đối với những người không tôn giáo,
sau đó đối với những người có tôn giáo một cách tổng quát, và cuối cùng đối với
những hành giả Phật tử.
Mọi người cứ tưởng rằng, một xã hội văn minh có nhiều thành tựu về khoa học cũng như điều kiện vật chất, con người sẽ có nhiều cơ hội để sống theo những gì mình mong muốn. Nhưng suy xét cho cẩn thận thì trên đời này mọi sự hưởng thụ nào cũng có cái giá phải trả của nó. Nếu như đam mê đeo đuổi đời sống hạnh phúc với thái độ sống sai lạc thiên về vật chất mà quên đi sự bồi dưỡng giá trị đạo đức con người thì kết quả chỉ là thất vọng mà thôi.
Từ “Thầy” cho đến nay vẫn còn giữ nguyên được ý nghĩa ban đầu để gọi những người có đức độ học vấn đáng để người học tập...
Các tin đã đăng: