Chúng ta sử dụng suy nghĩ như một công cụ, như hành vi để
biết sự sinh khởi, bởi vì công năng của thiền quán thì ở trên và vượt
qua tiến trình suy nghĩ; nó dẫn chúng ta tới chỗ không bị mê vọng bởi sự
suy nghĩ.
Ngày Lễ Phật
đản, chúng ta thường được nghe nhắc đến hình ảnh Đức Phật mới ra đời đi bảy
bước, tay chỉ trời tay chỉ đất, nói: “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn”,
đa số ai cũng thuộc lòng như thế.
Nguồn gốc của đạo Phật là phát sinh từ xứ Ân Độ, Trung Quốc
là một nước lớn đạo Phật du nhập sớm, kinh sách dịch ra chữ Hán rất
nhiều, truyền sang nước ta gắn liền với âm lịch hiện nay ta vẫn dùng.
Đức Phật đã dạy chúng ta tu thập thiện cốt là để tạo nhân duyên, có đầy đủ phước báo để đời này được an vui, và kiếp sau cũng được giàu sang, sung sướng, thỏa mãn mọi nhu cầu của cuộc sống. Vì vậy Hành thập thiện đem lại lợi ích vô cùng to lớn
Một
người, này các Tỷ kheo, khi xuất hiện ở đời, đem lại hạnh phúc và an lạc cho số
đông, vì lợi ích, vì hạnh phúc, vì an lạc cho chư Thiên và loài người. Một
người ấy là ai? Chính là Thế Tôn, bậc A la hán, Chánh đẳng giác.
Đức Phật nhấn mạnh về hiệu quả tâm linh của một món quà bố thí là không lệ thuộc vào số lượng của cho, nhưng quan trọng là ở cách cho. Một món quà nhỏ từ một người không có nhiều phương tiện để bố thí được xem như là có kết quả tinh thần lớn hơn
Một trong những đặc tính quan trọng của giáo pháp Đức Phật là giúp người
hành trì có được an lạc trong hiện tại. Những người không hiểu Phật pháp thường
cho rằng tu theo đạo Phật là hướng đến một thế giới khác, đó là cõi Cực lạc hay
Niết-bàn. Do nhận thức sai như thế nên không ít người cho đạo Phật là tiêu cực,
bi quan, yếm thế.
Quán chiếu vào cuộc sống chúng ta thấy mọi khổ đau, phiền não
mà từng giây từng phút chúng ta tạo ra cho nhau không ngoài tham lam,
nóng nảy, bộp chộp, thiếu hiểu biết và thiếu giáo dục công dân lẫn giáo
dục bản thân.
Người
tu chấp có, không thể tột được lý đạo. Nhưng dù chấp
có nhiều như núi Tu Di vẫn không tai hại như chấp không bằng
hạt cải. Đó là tai họa lớn. Vì vậy người xưa hay nhắc
nhở chúng ta đừng nên chấp không, thế mà trong Bát Nhã nói
cái gì cũng không hết. Không mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý,
không sắc, thinh, hương, vị, xúc v.v...
Có lẽ việc đề cao phẩm giá người mẹ lên địa vị Phật đang sống trong nhà ở một vài quốc gia theo Phật giáo như Sri-Lanka chẳng hạn, cho thấy Phật giáo luôn kính trọng và quý mến phụ nữ.
Các tin đã đăng:
|