Đại Sư tên Huệ Năng, cha họ Lư, tên húy là Hành Thao. Người mẹ họ
Lý, sanh ra Sư nhằm giờ Tý, ngày mùng tám, tháng hai, năm Mậu Tuất,
niên hiệu Trinh Quán thứ 12. Khi ấy, hào quang chiếu sáng lên không
trung, mùi hương lạ tỏa lan đầy nhà. Đến tảng sáng, có hai vị tăng lạ
mặt đến viếng, nói với người cha rằng: “Khuya nay ông vừa sanh quý tử,
chúng tôi đến đây là để đặt tên cho cháu bé. Ông nên đặt trước là chữ
Huệ (), sau là chữ Năng ().” Người cha hỏi: “Vì sao đặt tên là Huệ
Năng?” Hai vị tăng đáp: “Huệ, nghĩa là đem Pháp mà bố thí cho chúng
sanh; Năng, nghĩa là đủ sức làm nên Phật sự.”
Có thể nói, cách đây mấy ngàn năm, mỗi nền văn hóa đều có một cách giải thích khác nhau về nguồn gốc con người và vũ trụ. Điểm chung của các quan niệm thuộc đa số các nền văn hóa khác nhau này là: có một vị Thần, hoặc dưới dạng người, hoặc dưới dạng sinh vật, đã tạo nên vũ trụ và con người. Sau đây tôi sẽ lược duyệt một số thần thoại, hay huyền thoại, hay truyền kỳ (myth) cũng như một số thuyết khoa học về nguồn gốc con người và vũ trụ.
Đức Phật Thích-ca Mâu-ni khai sáng đạo Phật, trong hơn 49 năm thuyết
pháp trên toàn cõi Ấn Độ đã giáo hóa cho đủ mọi tầng lớp khác nhau trong
xã hội, từ hàng vua chúa quan quyền cho đến kẻ bần dân hạ tiện, từ những
người thông minh dĩnh ngộ cho đến kẻ ngu dốt thiển cận, từ những người
hiền hậu bẩm sinh cho đến kẻ độc ác giết người không chớp mắt... Tất cả
đều có thể nhờ nơi giáo pháp của ngài mà đạt đến một cuộc sống thanh
thản giải thoát; một cuộc sống thực sự có ý nghĩa, thực sự đáng sống;
một cuộc sống luôn mang lại sự an vui lợi ích cho bản thân cũng như cho
tất cả những người khác quanh mình..
Lịch sử Phật giáo có chiều dài khoảng hai ngàn năm trăm năm, do Siddhattha Gotama (Pali; Sanskrit: Siddhartha Gautama) sáng lập ở Ấn Độ; phát triển phần lớn ở châu Á và lan dần đến phương Tây vào thế kỷ hai mươi. Trong lúc gia tài Phật giáo hưng thịnh và suy đồi qua bao thế hệ, hơn phân nửa dân số trên thế giới đang sống trong những nơi mà Phật giáo đang, hay đã là một sức mạnh văn hóa quan trọng.
Tập sách này được thực hiện với mục đích giới thiệu cùng độc giả đôi nét
về Lục Tổ Đại sư, bao gồm những gì được ghi chép trong các tư liệu của
người đi trước và kể cả một số huyền thoại được lưu truyền rộng rãi về
ngài. Nhưng chúng tôi đã thực hiện việc này với một sự thận trọng cần
thiết và có định hướng. Trong khi thu thập tư liệu để hình thành tập
sách, chúng tôi cố gắng phân tách rõ những yếu tố nào có thể tạm gọi là
“sử liệu” bởi tính xác thực tương đối của chúng, và những yếu tố nào có
thể xem là truyền thuyết, huyền thoại bởi đã được phát sinh từ trí tưởng
tượng của người đời.
Đời biết bao là biến chuyển! Bao cuộc tranh tài đua trí, mà trong đó lắm
khi luân lý và đạo nghĩa phải bị lu mờ! Nhưng rốt cuộc, kẻ thắng người
bại, chung quy cũng chỉ là đám cỏ rêu xanh mà thôi! Nếu trong cuộc đời sắc dục với bao nhiêu cạm bẫy, mồi giăng nhưng không
làm cho người ta lụy vào, có những kẻ thiếu niên không sa vào bể ái sóng
tình, trong lửa tham dục, hẳn đó phải là nhờ ảnh hưởng của nghiệp lành
được tích lũy từ đời trước vậy.
Những ai đã từng suy nghĩ về đạo lý, nhưng tâm trí vẫn còn có điều ngờ
vực, sẽ thấy được nơi đây có những điểm tương hợp suy nghĩ của mình.
Những ai đã từng nghiêng về chủ nghĩa thần quyền, cho rằng mọi sự thành
bại đều không phải tự nơi mình, mà do bởi nơi trời, nơi Phật, sẽ thấy rõ
ra rằng nhân quả, nghiệp báo, thật sự là tự mình gây ra và nhận lãnh
lấy, dù đó là khổ đau hay an lạc. Cho đến thông hiểu đạo lý, giác ngộ,
giải thoát cũng đều do nơi chính mình. Nếu tự thân không có sự nỗ lực,
thì không một vị Phật, Thánh nào có thể cứu độ cho mình được.
Lâu nay,
trên mặt báo chí, thỉnh thoảng thấy xuất hiện vài ba bài viết về đạo Phật. Có
bài nói đúng mà cũng có bài chứa nhiều sai lạc, dễ làm lầm độc giả.
Không phải chỉ đọc một vài quyển
kinh sách mà gọi là đủ điều kiện để viết về đạo Phật. Tuy nhiên, nếu đã tự nhận
là tu theo đạo Phật, mỗi Phật tử không thể không nên biết qua đại cương Phật
học.
Ðể giúp ích về phương diện này,
và cũng để cho mọi người khỏi hiểu sai lạc vì những bài báo nói trên, thầy Thạc
Ðức, giáo sư tại Phật Học Ðường Việt Nam, đã viết một loạt mười bài về đạo Phật
trên báo Dân Chủ.
Từ ngàn xưa, nhân-loại đã ý thức nỗi thống khổ của cuộc đời, con người sanh ra chẳng được bao lâu lại phải già phải chết và suốt quá trình sinh-hoạt để duy-trì kiếp sống, lại phải đương đầu với biết bao tai-họa bất thường. Một nhà Hiền triết Ấn-Ðộ nói rằng: Trong đời sống trăm năm, chẳng mấy ai hưởng được một ngày vui trọn vẹn.
Trong cuộc sống, những sự việc xảy ra hàng ngày đều có
thể ảnh hưởng đến thái độ sống của chúng ta. Những lúc cuộc sống gặp
thuận lợi, may mắn hoặc ít nhất là trong những hoàn cảnh bình thường, ổn
định, chúng ta có thể dễ dàng duy trì được thái độ sống lạc quan. Thế
nhưng, khi cuộc sống chẳng may gặp phải những âu lo bất trắc, khi phải
đối mặt với những thất bại triền miên, những mặt trái phũ phàng của cuộc
đời hoặc khi bản thân tưởng như phải lâm vào hoàn cảnh khốn cùng bế
tắc, mấy ai trong chúng ta còn duy trì được thái độ sống lạc quan?
Các tin đã đăng:
|