Sinh tử trên đời là sự đại
Vương quyền bá chủ có hơn đâu
Vô thường nào lựa người khôn dại
Khanh tướng vua quan cũng phải chầu
Nghĩ lại bạc vàng sao bất khả…
Không đưa chẳng tiển lúc ra đi
Lại còn ngoảnh mặt cười mai mĩa
Luyến tiếc chi ta có ích gì.
Vợ trẻ đau buồn rưng ngấn lệ
Con khờ thổn thức khóc ai bi
Chứa đầy bốn biển dòng châu thảm
Đất rộng còn thừa khổ biệt ly
Trăm năm một kiếp như cơn mộng
Thoáng chốc đầu xanh diểm bạc rồi
Biết được cõi đời là giả tạm
Tử thần đả đến kế bên tôi…
22/07/2006
Cư Sĩ: Chánh Tâm