Nhân đại lễ kỷ niệm ngày viên tịch lần 10 của cố Đại lão hòa thượng thượng Diễn hạ Bồi khai sơn chùa Diệu Pháp, Q.6...
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Kính bái bạch chư tôn Hoà thượng, chư Thượng Toạ, quý Ni Trưởng Ni Sư, chư Đại Đức Tăng Ni.
Kính thưa quý vị khách quý cùng đoàn thể quý Phật tử.
Kính
bạch chư tôn Đức, kính thưa liệt quý vị. Sau 32 năm từ biệt Chùa Diệu
Pháp, xa cách quê hương, hôm nay đây trên mảnh đất địa linh nhân kiệt
này, hàng môn đồ tứ chúng đệ tử long trọng tổ chức đại lễ kỷ niệm lần
thứ 10 ngày đức đại lão Hoà thượng thượng Diễn hạ Bồi viên tịch. Chắc
hẳn trong tâm tư tình cảm của mỗi chúng ta không tránh khỏi sự buồn vui
lẫn lộn. Buồn bởi vì hôm nay đây chúng ta không còn được chiêm ngưỡng
đức tướng trang nghiêm, không được nghe những pháp âm vi diệu của Ngài.
Nhưng điều đáng hoan hỷ là bởi do nhân duyên kỷ niệm 10 năm ngày cố đại
lão Hoà thượng viên tịch mà chư tôn thiền đức cùng quý vị khách quý và
đồng bào Phật tử trong và ngoài nước đều câu hội về đây, nơi đạo tràng
mà cố đại lão Hoà thượng tôn sư cùa chúng ta đã dày công tạo dựng, từ
an vị thánh tượng đến khánh thành bảo điện, để bày tỏ nỗi hoài niệm
vĩnh hằng, và lòng cảm ơn vô tận của chúng ta đối với công đức cao dày
của Ngài.
Cố đại lão Hoà thượng thượng Diễn hạ Bồi là bậc cao
tăng thạc đức trong thời đại của Phật giáo Trung Quốc. Ngài đã cống
hiến trọn đời phụng sự đạo pháp phục vụ chúng sinh hành Bồ Tát hạnh, là
khuôn vàng thước ngọc cho hậu học chúng ta noi theo.
Hạnh đức
trang nghiêm pháp âm vi diệu của Ngài luôn vang vọng trong tâm thức cuả
hàng tứ chúng đệ tử. Hàng tứ chúng đệ tử những tưởng bước đường hoằng
pháp lợi sinh và đạo hạnh của Ngài luôn thường trụ tại thế gian, làm
tàn cây đại thọ che mát cho hàng hậu học.
Thế nhưng vào ngày này
của 10 năm trước, hoá duyên đã mãn thọ đồng đức Phật Hoà thượng đã
trích lý tây quy. Thế là, “trăng lăng già ngưng bóng, mây bát nhã ngừng
trôi. Cảnh chân như thầy đã vội đi về, cõi ta bà chúng con đành gạt lệ”.
Cũng
như cách đây 25 thế kỷ, khi đức Thế Tôn sắp nhập niết bàn, trước cơn
nghẹn ngào xúc cảm của đồ chúng, Ngài đã dạy rằng “ Này Tỳ kheo các
ông! Chớ ôm lòng sầu não dù Ta có trụ ở đời lâu đến 1 kiếp rốt cuộc rồi
cũng phải hoại diệt, hợp rồi sẽ tan, các pháp tự lợi, lợi tha ta đều đã
nói đầy đủ”.
Như tục ngữ có câu: “không có bữa tiệc nào không tàn,
cuộc vui nào cũng có lúc ly tan” nhân duyên sinh diệt biến đổi vô
thường, có hợp ắt có tan, có sanh ắt có tử, hợp tan sinh tử là sự
thường tình, đây là chân lý muôn đời của kiếp nhân sinh.
Cho nên
người đệ tử Phật phải vâng theo lời Phật dạy, giác ngộ vô thường, thông
đạt lý vô ngã, thường hành Bồ Tát hạnh, nhằm thoát lý mọi ưu sầu khổ
não, đạt đến sự an lạc viên mãn.
Chúng ta tin rằng vì không nỡ
để chính pháp suy vi, không đành lòng nhìn chúng sanh đau khổ, với tấm
lòng từ bi quảng đại, hạnh nguyện Bồ Tát độ sinh, Hoà thượng nhất định
sẽ thị hiện trở lại cõi ta bà. Mặc dù cho Ngài ở phương nào, dưới toà
Từ Tôn tại nội viện Đâu Suất, hoặc đã giáng sinh nhân gian làm truyền
đăng tục diệm khuếch triển pháp thân, trên mọi lĩnh vực giáo dục, văn
hoá, từ thiện xã hội, không hề mệt mỏi, cho đến khi ngay tại thế gian
cõi ta bà trở thành tịnh độ. Chúng ta có thể khẳng định rằng vì Phật
pháp trường tồn, vì sự an lạc của chúng sinh, đại hạnh nguyện của Ngài
vĩnh viễn không thoái chuyển.
Cuối cùng xin kính chúc chư tôn
Thiền Đức thân tâm tự tại, pháp luân thường chuyển, quảng độ chúng
sinh. Xin kính chúc quý vị quan khách cùng toàn thể quý Phật tử vô
lượng an lạc, cát tường như ý.